Bạch Cư Dị

Vọng Nguyệt Hoài Cảm

Thời nạn niên hoang, thế nghiệp không,
Đệ huynh ky lữ các tây đông.
Điền viên liêu lạc can qua hậu
Cốt nhục lưu ly đạo lộ trung.
Điếu ảnh phân vi thiên lý nhạn,
Từ căn tán tác cửu thu bồng.
Công khan minh nguyệt ưng thùy lệ,
Nhất dạ hương tâm ngũ xứ đồng


Dịch Thơ
Cảm Xúc Khi Ngắm Trăng

Giặc, đói tràn lan, sản nghiệp không,
Anh em trôi giạt nẻo tây đông.
Ruộng vườn xơ xác sau cơn loạn,
Ruột thịt lìa tan giữa chặng đường.
Nghìn dặm lạc đàn thương bóng nhạn,
Chín thu lìa gốc thảm thân bồng.
Nằm nơi lặng ngẩng nhìn trăng sáng,
Một khối tình quê, lệ mấy dòng!
Bản Dịch : Phương Đình

Được bạn: Mai Hoa Trang đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Vọng Nguyệt Hoài Cảm"